Họp !
HỌP, HỌP NỮA, HỌP MÃI... ĐIÊN!
Hậu Khảo cổ
Họp.
Hành
quân xa
đâu có gì gian khổ
Xe máy lạnh
đâu có đổ mồ hôi
Mắt ta sáng
thấy phong bì là ta mau tiến tới
Đời chúng
ta đâu có họp là ta cứ đi
Có tuần
họp 5 ngày đủ 10 cuộc. Có tuần
tỷ lệ này giảm 50%... hiếm tuần
nào giảm xuống dưới 30%. Bạn bảo:
họp họp gì họp hoài! Mình bảo:
phải có lương tâm tí chứ,
lãnh lương thì phải đi họp.
Nhưng cũng phải nói ngay, mình đi
họp chả mấy khi có phong bì (híc).
Từ kinh nghiệm mười mấy năm hay
bị họp, “và ta biết một điều
thật giản dị” , phàm việc gì
muốn làm được thì… đừng
họp. Còn việc gì phải họp nhiều
thì sẽ… không làm được/
ko ai làm. Hay nếu ko muốn làm thì
cứ họp, hay do cứ họp mà ko phải
làm gì, hay do ko làm gì nên cứ
phải họp…. Tóm lại cứ quẩn
quanh quanh quẩn khứ hồi như thế!
Họp nhiều đầu óc mụ mị, rối tung, lâu dần thành mít đặc.
Họp nhiều
không còn lúc nào lang thang café,
ngồi nhìn lá rụng mưa rơi tơi
bời chim cá cảnh…
Họp nhiều,
chiều vỉa hè ly bia đắng nghét,
tào lao chuyện này chuyện khác mà
không sao cười nổi…
Họp
nhiều, mặt mũi lúc đăm chiêu,
lúc ngơ ngác như mấy anh bị vợ
quản thẻ ATM vậy, lúc buồn rầu
như nhà thơ đang làm thi, hay nhà
thi đang làm thơ cũng rứa.
Túm lại, họp nhiều nó nhược hết cả người.
Họp nhiều nó bạc hết cả người.
Họp nhiều nó già hết cả người.
Thế mới phục ông nhà thơ Maiakopxki từ những năm 1920 đã phải kêu lên “cần phải có một cuộc họp để chấm dứt tất cả các cuộc họp” của “những người cộng sản loạn họp”. Nhưng đến nay là đầu thế kỷ 21 rồi mà vẫn chưa có cuộc họp cuối cùng ấy, đành vào bờ - lốc viết cái en - chi này, để xả bớt cái mụ mẫm, cái ngơ ngác, cái buồn rầu, cái nhược cái bạc cái già…
Các thao tác trên Tài liệu