HAI BÀI THƠ TIỄN BIỆT
HAI BÀI THƠ TIỄN BIỆT
TRÊN
GIƯỜNG BỆNH KHÓC
ANH VĨNH SÍNH
(2014)
Nguyễn Nam Trân
Phẩm
bình câu trị loạn,
Bầu nhiệt huyết
cùng sôi.
Hai ngả đường xuất xử,
Chung đau một chữ thời.
(Vũ hoàng Chương -Bài ca sông Dịch)
Núi
Ngự dòng Hương vẫn dáng xưa,
Núi lồng bóng nước,
nước hòa thơ.
Thuyền nan mát mái về An Cựu,
Vẳng
lại Văn Lâu một điệu hò.
Có
một người con Huế đã đi,
Bỏ hàng phượng thắm
tuổi xuân thì,
Anh đào bến lạ tìm nơi ngụ,
Giấc
mộng Tùng Âm1
dạ mãi ghi.
Quê
hương ly loạn anh không đành,
Ngơ tai bịt mắt buổi
tan tành.
Đời cũng lao đao từ dạo ấy,
Cơ cực
vì nuôi mộng học hành.
Anh
chọn con đường nghiên cứu Sử,
Theo dấu hiền nhân
Sào Nam Tử.
Tây Hồ, Đông Phong, Cao Chu Thần,2
Lưu
lạc, không quên tình nước cũ.
Anh
yêu Cẩm Sắt3
tiếng đàn xưa,
Lối mòn miền Oku, gót Bashô.
Ngọn
bút Tô Phong4
vì xã hội,
Thiền tâm còn đọng bóng Saigyô5.
Rồi
những năm trời nơi tuyết lạnh6,
Giảng
đường, viên phấn, thế mà vui.
Than ôi, sức viết
còn đang mạnh,
Bệnh dữ vùi nhanh một kiếp người.
Tôi
đứng hôm nay bờ tử sinh7,
Ngậm
ngùi nghe bạn báo tin anh.
Nhớ xưa hộp cá mòi xong
bữa,
Mì gói chia đôi biết mấy tình.
Mười
mấy năm trời chẳng gặp nhau,
Cố nhân chi tiếc một
hàng thư?
Thôi thì “nước nhạt”8
như người trước,
Cho nỗi đau này ngấm thật sâu!
Nguyễn Nam Trân
(Bệnh viện Đại Học Chiba, 20/3/2014)
Tìm ra năm 2023 trong chồng giấy cũ nhân khi dọn
nhà.
Để kỷ niệm 10 năm Vĩnh Sính mất
(1/1/2014 -1/1/ 2024)
QUA
NHÀ BẠN CŨ Ở GENTILLY
(1996-2002)
Nguyễn Nam Trân
Tưởng nhớ nhà Hán Nôm Tạ Trọng Hiệp (1933-1996)
Nhà
ẩn sĩ dựng bên lề cao tốc,
Tường cách âm, phố
thợ nối đường ray,
Màu gạch đỏ ngả sang màu số
phận,
Nắng tàn đông không níu nổi chân ngày.
Cơn
lốc giật dăm lá vàng yếu đuối,
Trời muôn xưa,
mây trắng đến thờ ơ.
Người đã để chìa khóa
nhà dưới thảm,
Vội ra đi như thể có ai chờ.
Đã
xuống núi sao vội về ẩn dật,
Hay cuộc cờ thế
sự, nỗi đau tê ?
Bước lưu lạc mong gì tình nước
cũ,
Mà ba năm một lần, đọc lại Voltaire!9
Dấu
thám bảng ố vàng trang tạp lục10
Mộng
duy tân vùi ngọn sóng hải trình11.
Cà
với vối đủ ấm lòng cầu học,
Vẹt mấy gót giày
góc phố La Tinh.
Chiều
Vũ Hán mù giăng quê Thánh Thán,
Đường Cornell ai nhặt
lá phong rơi12
Đỉnh
Non Tản oai linh, giờ đã khuất,
Tóc Chị Hoài hong
nắng, nhớ khôn nguôi13.
Ba
gian trống, trời đà thu chữ nghĩa,
Phòng văn xưa
nhòa nhạt ý trung nhân.
Tẩu thuốc lạnh, trơ bút chì
xanh đỏ,
Phút lìa đời còn ngâm thơ Thâm Tâm!14
Mảnh
sân hẹp, táo nhớ mùa đơm quả,
Vườn nhà bên,
tiếng chó sủa vu vơ.
Trong giấc bướm, thu phần, ma
đọc sách,
Mưa giàn nho gợi nhớ mộng giàn dưa.
Xuân
này nữa, dù bâng khuâng mưa bụi,
Nhánh sông đời
vẫn chở nước về khơi.
Người nằm xuống, im lìm
thân cẩm thạch,
Tình kiêu sa chắc gửi nắng bên
trời.
Trong
muôn vạn bàn chân chen phố thị,
Ai thừa giờ nhớ
một kẻ đi xa.
Xin Vương Tạ lầu xưa, con én
cũ15
Nghiêng
cánh chiều cho lạnh xuống kinh hoa.
Nguyễn Nam Trân
Cập nhật 21/2/2024
___________________________
Chú thích
1 Tùng Âm (Yoshida Shôin, 1830-59), nhà khai minh, nhân vật lý tưởng của Vĩnh Sính,
2 Phan Bội Châu, Châu Trinh, Trần Đông Phong, Cao Bá Quát....đều là những nhân vật VS mến mộ và từng đề cập trong các bài viết.
3 Thơ Lý Thương Ẩn, tên một bài báo của VS viết về Cẩm Sắt và tiếng đàn của Thúy Kiều.
4 Tokutomi Sôhô (1863-1957), nhà văn, nhà báo khuynh hướng xã hội thời Meiji, người VS chọn làm đề tài Tiến sĩ Sử ở Đại học Toronto (Canada).
5 Nhà văn hóa lớn và tăng lữ thời Heian (Saigyô Hôshi, 1118-1190)
6 VS nguyên là giáo sư Sử học tại Đại học Alberta, Edmonton (Canada)
7 Tác giả nhập viện vì chứng nan y và nghe tin VS mất khi mình đang nằm trên giường bệnh.
8 Lý tưởng của người xưa: “quân tử chi giao đạm nhược thủy”.
9 TTH cho biết cứ 3 năm một lần là anh đọc lại Candide.
10 Phủ Biên Tạp Lục.
11 Hải Trình Chí Lược
12 Vũ Hán và Cornell : tên hai đại học ở Trung Quốc và Hoa Kỳ nơi TTH có lần ghé dự hội thảo hay nghiên cứu.
13 Hai tác phẩm Nguyễn Tuân mà TTH yêu thích.
14 Bạn thân của anh kể là TTH ngâm Tống Biệt Hành trước khi mất.
15 Ô Y Hạng, thơ Lưu Vũ Tích: “Cựu thời Vương Tạ đường tiền yến...”
Các thao tác trên Tài liệu