Réo vang tiếng đói tình
RÉO
VANG TIẾNG
ĐÓI TÌNH
TRẦN TIẾN DŨNG
Thời gian gọi
chuyến đi là điều không thay đổi
bụi bờ hoa dại xuôi theo chiều tiễn biệt
bầy sẻ líu gọi.
Hương tóc ở lại với mùa xuân
ta phơi sợi hoa râm đi tới mùa thu
nơi ấy mềm thơm da thịt người tình
miền thu u hoài
cõi thu im lắng
chuyến đi đó, đôi ta luôn trên một cái giường
quấn quít nhau tận đỉnh buồn tẻ.
Ta biết, em biết
mãi mãi là ái ân trên hành trình thời gian
réo vang tiếng đói tình
vang tận đỉnh buồn tẻ
lăn dài như hai viên hai viên sỏi mồi côi
đây đường thời gian, đây cái giường, đây miền thu
trên đường vô định
em biết ta biết
giường tình mãi mãi mùa thu bất biến.
réo vang tiếng đói tình
Trần Tiến Dũng
Ngày
của các mệnh phụ
Viết từ Sài Gòn- Việt Nam
Các thao tác trên Tài liệu