Thơ hoàng xuân sơn ‒ 5 : giáng sinh
- hoàng xuân sơn
—
published
24/12/2015 17:05,
cập nhật lần cuối
12/04/2016 22:20
é
t o i l e d e s n e i g e s
sao
lùn xủn
hệ mặt trời vẫn rêu
rao như một gã biếng lười
thức
giấc tôi ném tôi hòn thạch vào
cuối đường mơ
nhát chổi
lạnh từ sao tuyết
bụi trắng mù
trên mặt kiếng rạn
lờ mờ thấy
mũi tên chỉ về phía hồi xuân
ngôi
sao vẫn lùn tịt
không chấp chới
được một thể thiên nào
đại
loại một chiếc khăn đan len
vùi
trong kẽ nhớ
vậy mà đêm qua rù
rờ ấm cổ
có tiếng gì như
sao chạm vào mơ
mắt sáng sao
trên trời
tuyết trắng rơi trong
hồn
khúc hát êm êm. bao la vời
vợi
tuồng như cuộc trở về
tái tạo
chữ O tròn. hát trên
thảo nguyên
hãy đứng bên
nhân loại
đến với nhau muôn
loài
xóa hết đau thương
thắp
sáng tin yêu bây giờ. mai sau
rồi
đứng. rồi đi
xe rù rì thở
dốc
những nhát cuốc khai quật ngân
hà
thây trắng đông
étoile
des neiges
cạ sát nền cương
thổ
mũi súng hướng về phía
da trời
bắn rụng một chùm hương
hãy
chùi chân lên gỗ cedar
lần mò
về cézar
và lôi ra từ bọc
áo
thả gió tung những mảnh vụn
ơ hờ
giữ lại chùm khóa mở
tất cả
những hang hóc còn lại
bạn
hỡi. dù. đường đi còn cách
xa
xin đừng buông lơi nỗi thiết
tha
mình sẽ. cùng vầng dương
rạng ánh vui
mai. về quê xưa. dưới
mái nhà
étoile étoile. tôi
là sao em là sao
băng đi cởi áo
nguyện thề
lung linh tuyết
HoàngXuânSơn
tháng
9/10 hai ngàn mười hai
|
khi
tóc còn xanh (*)
rồi
những cành hoa cũng nở rộ trong đêm
giáng sinh
cũng biết chào đón
ngày về của chủ mẫu
quỳnh đỏ. trạng nguyên và lòng son nỗi chia
biệt
năm nào chúng tôi cũng có
những chuyến đi xa
thiệt xa như ảo
tưởng
khập khiễng mùa màng
đến
những nơi manh ấm của thân tình
còn nằm trong tổ kén
những chuyến
đi bất thần lướt qua kỳ hạn
mang
theo hơi thở cũ và niềm tin dụi
chắm
hạt mầm gieo thêm giống
sự
mới lạ của hồi ức
sự già
nua xương da mốc meo
truy tìm một nỗi
rình rang bên cạnh cuộc trình
qua
những huyền kỳ tuyết trắng câm
cùng
tay níu lại mà chân trợt chuồi
lệch hướng
vậy mà chúng tôi
cũng trở về kịp
chuyến tàu
cuối đêm trước giáng sinh
những
vẻ người ngơ ngác
và nô-en
nằm trong chiếc hộp im ỉm
màu
à
phải. màu pha bằng dưỡng chất
bài
luân vũ
dạ yến của bạn bè
rồi nở rộ lên
trong mùa an thế
tất
cả chúng ta cùng ghé thăm
cùng
ghi dấu trần gian những bước nhảy
gập
ghềnh tráng lệ
[như phiên khúc
mùa đông]
vẫn hát có nhớ
đêm nào
nhớ cuộc đời
và
những chuyến đi giáp ranh hồ suối
khói
hồ đã bay đi mong manh ít nhiều
(**)
tuổi thơ ngây
bồng bềnh
nguyên thuỷ
hoàng
xuân sơn
21
decembre 2014
(*)
Về đây khi mái tóc còn xanh
xanh . . .
Nhạc ngoại quốc, lời Việt
- Phạm Duy
(**)
Khói Hồ Bay, tuyển thơ - Nguyễn Tường
Giang
|
Các thao tác trên Tài liệu