Tiếng Việt
Số đặc biệt Diễn Đàn 30 tuổi
Tiếng Việt
Quỳnh Iris de Prelle
Trích tập
thơ
tiếng việt, |
chúng ta miệt mài quên nhau miệt mài không thừa nhận nhau bơ vơ đến chết tháng 4 rời xa tháng 4 chia ly bất tận tháng 4 mùa huệ tây đưa tang những con đường gió những gánh hàng hoa
tháng 4 phục sinh như khởi sinh bắt đầu mùa xuân đến nghẹn ngào trong nắng mai những nụ hoa bung nở
phục sinh tìm trứng trong vườn xưa những hoài thai ngày mai trứng sẽ nở hay những sinh sôi
loài người còn hiện hữu hy vọng và tin yêu Làm sao tôi biết được anh đã yêu nhưng chắc một điều chúng ta thuộc về nhau
Đêm đầy ánh sáng trăng những đêm trắng thức ý nghĩ phủ dầy
thế giới dù ban ngày đầy màu đen của cái chết của bệnh tật của những kinh hoàng khắc nghiệt bùn lầy tội ác
Làm sao tôi biết được anh đã yêu cái chết để ta nhận ra chúng ta thuộc về nhau chúng ta là phần còn lại của thế giới lạc lối cõi người mặt trời mùa đông 18h chói chang chưa tắt nắng cả ngày mây mù mưa bóng mây chập chờn như nhớ người thương
mặt trời mùa đông mùa covid chả khác lạ gì tự nhiên vẫn thế cây cối vẫn thế trụi lá rồi nảy mầm bung nở bông
con người có thế không tìm kiếm nhau xa nhau lạc nhau giết hại nhau hầm hè nhìn nhau đọc thơ nhau trong im lặng viết thơ trong gào thét né tránh nhau thầm thì ghét nhau trong bóng đêm mù
đứng về phía nào nhân dân lương thiện hay những thối nát ngục hình chỉ có phía của lương tri trái tim và trí huệ nhân dân mạnh mẽ đến lúc trưởng thành xã hội đổi thay tự thân phải đổi thay những hình khối sức mạnh trong kết cấu từng tế bào
không nhờ vào gào thét không nhờ vào chủ trương duy ý chí lý luận suông như đại dịch đang diễn ra nếu không cần công bố minh bạch thì các nhà khoa học nên âm thầm tiến hành nghiên cứu tại sao những người trẻ đột quỵ suy tim lúc này tại sao tại sao chúng ta đứng ngoài thế giới làm sao thế giới cảm thông chúng ta như chúng ta luôn mỉa mai cười nhạo bên ngoài làm sao chúng ta nhìn thấy những cái chết có thật các nhà tâm lý nghiên cứu các trường học đưa vào những thông tin xử lý đại dịch cách phòng chống
thế kỷ 21 trí nhớ của tập thể chứ không phải những chiếc máy tẩy não quên đi hiện tại thành quá khứ mù mờ lịch sử chỉ một khúc hùng ca chúng ta tự hào chúng ta vô địch chúng ta thừa kinh nghiệm trong những dữ liệu số 0 đầy bí mật
mỗi người tự nhận ra một chỗ đứng một cách nhìn đúng như bản chất sự việc đúng như một thông tin có nhiều chiều xử lý chúng ta sẽ biết ánh sáng của tia lửa rơi vào đâu chỗ nào để mầm xanh nảy lên để những thối mục thành đất nâu không vô ích có những im lặng thành lời thành hành động
có những lặng yên không cần nói ra giữa ồn ào náo loạn ngủ đi ngủ đi hoa đang nở mùa trái ngọt đến vào mùa hè Nước mắt da vàng mùa nhiệt đới bạn còn nhớ dấu ấn xưa Núi đọ Đông Sơn mai an tiêm đi tìm trái ngọt trên cát mặn phù sa bạn còn nhớ lịch sử xa xưa về loài người chúng ta về truyền thống cuả chúng ta trong tình thân nhân loại
Nước mắt da vàng sao đôi bàn tay chúng ta chia xa sao những trùng điệp trắc trở những nhịp đập trái tim lầm lỡ nhân sinh những kiếp người độc quyền chữ độc quyền tự do độc quyền những lựa chọn
Chúng ta có thể ngồi cùng nhau đối thoại nhìn vào mắt nhau như những người yêu nhau vô điều kiện chúng ta có thể ngồi cùng nhau sát lại bên nhau da vàng nhiệt đới đừng để nhiều nước mắt rơi chia rẽ hận thù
Chúng ta có thể nắm bàn tay nhau siết chặt xin đừng chặt đi những mầm sống tự do xin đừng chặt đi những khát vọng bình minh xin đừng khép nhau những ngục tù xin đừng xin đừng làm ơn yêu thương nhau yêu thương nhau những giọt nước mắt da vàng
Nước mắt da vàng mùa nhiệt đới đa đoan Chết vô sở cầu vô sở cầu Yêu vô sở cầu vô sở cầu Hiện hữu vô sở cầu vô sở cầu Khởi sinh vô sở cầu vô sở cầu Viết vô sở cầu vô sở cầu
Mùa tiếng việt buồn mùa nước việt buồn mùa tang buồn hoa buồn covid không thể nào buồn hơn trái tim chạm vào tro bụi chạm vào cõi thiên thu
nghìn trang viết trở nên vô nghĩa lý mọi cuộc tranh dành trở nên vô nghiệm những cuộc cấm đoán trở thành phi lý những cái chết nhiệm màu nhà văn việt người viết tiếng việt khổ nhất thế gian này nỗi khổ đau tâm trí sự nhục hình tinh thần cùng quẫn bi thương bi phẫn trong những gông cùm vòng tròn vô sản những lý tưởng hụt hơi những tư duy không thể hoá giải thành những hệ thống mang tên xã hội hay một thể chế của con người nhân văn tinh thần nhân loại quẩn quanh quẩn quanh lò cò trong những màu mỡ kim tiền trang trí xa hoa sự cố gắng phi thường vượt cỡ thoát khỏi nguồn gốc tổ tiên trở thành lạc lõng đánh rơi những di sản không thể ghi chép lại những hội họp triền miên vô cùng nghiêm túc nhưng không làm gì thực chất cho chính sự hiện hữu đang diễn ra cho chính thế hệ đang sống còn cứ để cho vật vã bơ vơ đến ngày cuối cùng chết chóc hát khúc ngợi ca muộn màng sự muộn màng choáng ngợp giá như đã từng nâng niu giá như đã từng coi như là cấp thiết sống giá như giá như biết nhìn nhận giá trị thực của nhau giá trị thực của con người và tác phẩm
hoang mang này nối tiếp hoang mang kia tất cả sẽ nằm xuống ai cũng nằm xuống nhưng không ai chuẩn bị cho ai cả những tai biến đột ngột bừng tỉnh rồi lại kiếm tìm lịch sử rồi lại bao nhiêu huyền thoại sắc sắc không không tôi được sinh ra trong ngôi nhà cổ xưa của ông bà làng mỹ hào bên dòng sông những cánh đồng lúa gạo xanh bát ngát có năm mùa đói hạt còn giữ nguyên những giọng nói tiếng việt xưa
tôi được lớn lên trong những ngôi nhà tình yêu của mẹ cha ròng rã khóc dạ đề tiếng việt tôi tập nói hàng ngày tôi bắt đầu đọc những bản việt ngữ không gia đình và những người khốn khổ
tôi được học tiếng việt từ ông ngoại viết những lá thư tin tức từ những bản việt ngữ từ radio những trang văn cổ ngân nga từ bà ngoại tiếng việt truyền thống văn hoá dân gian từ mẹ
tiếng việt khởi sinh tôi tư duy triết học của tôi tiếng việt văn chương nguyễn huy thiệp khởi sinh tôi tình yêu của con người cái ác nỗi cô độc triền miên sự im lặng triền miên triết học của tiéng việt là văn chương nguyễn huy thiệp
nguyễn huy thiệp dặn tôi đừng viết văn đừng viết văn tôi ậm ừ đã mấy chục năm tôi viết chỉ viết cho mình trên hành trình cô độc của tuổi 20 yêu dấu viết cho thế hệ mình viết cho những cuộc đời mình nhìn thấy viết cho những mất mát những nỗi buồn có thật những kẻ độc quyền chữ độc quyền tư duy độc quyền tiếng việt
và tiếng việt kết nối tôi giữa những ngôn ngữ khác thi ca tiếng việt khởi sinh tôi giọng đọc tiếng việt nuôi dưỡng tôi sự hiền hoà đẹp đẽ trong thế giới đa dạng văn hoá và ngôn ngữ khác nhau nguyễn huy thiệp đã nhìn thấy nơi tôi đang sống ở đây từ lúc gặp tôi ở hà nội cô không thuộc về nơi này, việt nam cô thuộc về quý tộc châu âu
nguyễn huy thiệp người duy nhất bên tôi chờ tôi ở hàng hành bảo khánh ngồi trả lời những câu hỏi để tôi ghi chép lại tiếng việt của ông cách nhìn của ông về văn chương người lang thang cùng tôi trên những con ngõ nhỏ kể về hà nội về những con người ông gặp để viết hay những cuộc đời ngang qua
tôi kể cho ông những bộ phim hay nhất tôi từng xem những trang văn hay nhất tôi từng đọc
thiệp không lên mặt dạy tôi như những kẻ trượng phu khác em phải thế này thế kia em phải chăm ngoan
thiệp biết tôi có thừa lễ nghĩa lại còn nhiều hiểu biết hơn cả tuổi của mình thiệp tôn trọng tôi như một người bạn vong niên
gặp thiệp lúc nào tôi cũng hồn nhiên có nhiều chuyện để nói sân khấu phim ảnh nghệ thuật thiệp lắng nghe tôi những điều tôi chả nói được với ai những điều không ai nghe tôi một cô gái trẻ luôn thấy cuộc đời đơn giản hơn nhiều giữa muôn trùng bất trắc vô lương
thiệp nói cho tôi những bí mật cuộc đời trong văn chương tiếng việt của ông văn chương của người đàn ông nói lắp ít giao tiếp giữa đám đông văn chương lay động thửc tỉnh nhân gian văn chương không kể lể show ra những khuôn hình chạy trên những trang giấy những dòng chữ như định mệnh văn chương tiếng việt nguyễn huy thiệp
tôi đã rời xa hà nội rời xa thiệp rời xa 39 rời xa những con phố nhỏ rời xa lụa là gấm vóc những trang phục hàng ngày quen thuộc của tôi hà nội của tôi một hà nội cô đơn giữa triệu chen chúc người lẻ loi giữa những mùa hoa
sài gòn đã mở những cánh cửa khác tiếng việt một tư duy khác và những chuyến bay đêm về hà nội
tôi đã không gặp lại tôi đã lặng im theo những dòng chuyển động của tuổi trẻ để tìm zen
tôi nhìn thấy đạo từ thiệp để sống để viết để tránh ồn ào để nếu nói ra, sẽ nói một sự thật để nếu còn thở, sẽ biết nhìn về phía mặt trời để nếu còn sống, sẽ biết nhìn về bóng tối
tôi đã lỡ hẹn cùng thiệp mùa đại dịch 2020 tôi đã nhìn thấy những bản tin người đàn ông mang tên nhà văn lớn của tiếng việt thời đại chúng tôi người gắn bó với tôi tiếng việt thời tuổi trẻ ra đi
không có chuyến bay nào lúc này không có vaccine lúc này đại dịch cách trở một ngày cuối cùng của mùa đông 2021 năm tôi tuổi 40
không thể chạm vào nhìn vào con người ấy đôi mắt hiền từ thoáng lúc lo âu
tôi chỉ nhìn thấy trên màn hình mờ sương nước mắt thành một giọng nói những con chữ rơi xuống
tiếng việt yêu thương tiếng việt chở che tiếng việt hiền hoà
tiếng việt vĩnh hằng nằm xuống còn lại nguyên tác phẩm còn lại nguyên những cuộc đối thoại những đĩa gốm thơ những dòng chữ hiền từ
còn lại nguyên những ngọn gió hua tát còn lại nguyên thổ cẩm còn lại nguyên những dòng chuyển ngữ những bộ phim từ tác phẩm của ông
còn lại nguyên ký ức một tình yêu của con người và con người suốt một đời lặng yên khiêm nhường khổ đau đến lúc nhắm mắt thiên thu
tiếng việt nguyễn huy thiệp của tôi giọt nước mắt đang lăn đêm thâu giữa những trùng trùng đại dương
tiếng việt yêu dấu bông mai trắng chạm vào đất nâu mùa vĩnh hằng
|
Các thao tác trên Tài liệu